Ring ring
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Thiên thần, ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố


Phan_18

– Trả lời? – nhỏ đau khổ ngước lên nhìn nhóc. Josh thấy khuôn mặt cún con của Zoey có hơi xiêu lòng, nhưng mà nhóc vốn thích đưa nhỏ vào tình thế khó khăn mà. Josh gật đầu. Zoey cúi mặt xuống đất, giọng run run – Tôi… Tôi… thì là… tôi… thích… không… tôi… anh thì… Tôi thích… anh.

Thấy nhỏ bối rối, Josh không kềm được kéo mặt Zoey lên hôn phát vào môi nhỏ, mặc câu trả lời nửa này nửa kia. Zoey mặt đỏ bừng, nhìn Josh đầy ngạc nhiên, sau đó không thương tiếc gì đá một phát vào đầu gối của Josh, khiến thằng nhỏ lăn quay ra thảm cỏ. Zoey mặt vẫn đỏ ửng, gắt gỏng :

– Anh là tên lợi dụng!

– Nhưng em thích anh mà… không phải sao? – Josh nằm nghiêng qua, tay làm giá đỡ chống cao đầu, tay còn lại vỗ vỗ xuống chỗ bên cạnh – Nằm xuống đây nào, bạn gái của tuôi!

– Anh đi chết đi! – Zoey đạp vào chân Josh cái nữa rồi, bỏ vào nhà.

CHAP 85 (2)

Josh nhìn theo chỉ biết lắc đầu bởi cái tính ương bướng đó, nhưng trên môi là nụ cười thật tươi.

Nó và hắn đi siêu thị, một chuyện bất ngờ đã xảy ra. Nó đang đứng lựa trái cây, hắn đẩy xe đi theo sau. Hắn cứ nhìn nó với ánh mắt không thể nào dịu dàng hơn. Nó đảm đang chọn hàng. Trông cả hai như một cặp vợ chồng mới cưới hạnh phúc.

Đột nhiên, có một bé trai khoảng 2 tuổi lon ton đi sao mà va vào chân nó rồi ngã lăng quay. Thằng bé bụ bẫm đáng yêu vô cùng. Làn da trắng muốt. Đôi mắt to tròn trong vắt ngước lên nhìn nó rưng rưng nước. Hai gò mà phúng phính ửng hồng, nhìn chỉ muốn cắn. Môi mím chặt để không bật khóc to. Mái tóc màu nâu xù cả lên.

Nó mắt sáng rỡ cúi xuống đỡ thằng bé lên, cười :

– Chị xin lỗi bé! Té có đau không? Bé tên gì nè?

– Dạ… em tên là là Kevin. – thằng nhóc dụi mắt đáp.

– Hả? – hắn trợn mắt còn nó ngẩn ra một lát rồi cười to.

– Pama của em đâu? Sao để bé một mình vậy? – nó bế thằng nhóc lên, lấy tay gỡ mớ tóc mái bù xù lòa xòa chấm vào mắt thằng bé.

– Dạ… Em hỏng biết. Ban… ban… nãy… mẹ… hức… dặn là em phải… phải đứng ngay đây chờ mẹ… Mà em… sợ quá! Em hỏng thấy mẹ dìa. Oa!!! – như giọt nước tràn ly, thằng bé khóc thét lên, dụi đầu vào người nó như tìm kiếm sự an toàn.

– Mẹ đi lâu chưa em?

– Dạ… lâu lắm! Lâu…

Nó quay qua nói nhỏ với hắn :

– Anh đi tính tiền mớ đồ này đi. Em lên phòng phát thanh nhờ họ báo trẻ lạc.

Hắn gật đầu rồi đẩy xe đi. Nó xoa xoa lưng thằng nhóc để bớt khóc, khóc thét dữ quá không khéo viêm họng. Lát sau, trên loa thông báo :

– Xin mời phụ huynh của bé Kevin khoảng 2 tuổi, mặc áo thun đỏ có in dòng chữ màu trắng, quần jean dài ngang đầu gối đến đón bé ạ. Xin nhắc lại, mời…

Thằng bé cứ ôm chặt lấy nó, hai tay bấu lấy tay áo của nó. Nó dịu dàng ôm lấy cậu nhóc bé tí này. “Đáng yêu thật đấy! Muốn cắn bé quá đi a!”.

Hắn sau khi tính tiền cũng lên phòng ngồi chờ cùng nó. Nhưng cả tiếng rồi cũng không thấy ai lên nhận. Thằng nhóc Kevin cũng đã ngủ trong vòng tay nó do quá mệt vì khóc. Nó nói nhỏ với hắn mà mặt buồn hiu như sắp khóc :

– Có lẽ mama của nó bỏ rơi thằng nhóc rồi. Tội nó quá!

– Giờ sao?

– Đem nó về nhà mình nha!

– Ừ. Đi thôi! Đưa đây anh bế nó cho, em cũng mệt rồi.

– Về thôi! À mà khoan. – nó viết ra giấy số điện thoại của mình, rồi chạy qua đưa cho ông bác phát thanh – Nếu mẹ thằng bé có đến thì gọi cho cháu ạ! Cám ơn.

Hắn đứng nhìn nó, mỉm cười, đúng là không bao giờ cảm thấy chán việc đó được. Nhìn ngắm nó từ khi nào đã trở thành một thói quen, một sở thích. Một ngày không được nhìn thấy nó, chắc hắn điên lên mất. Bởi vậy, dọn qua nhà nó

ở thật là một việc quá lí tưởng.

Về tới nhà, Julia, Zoey, Jackson và cả Josh đều đang ngồi trong phòng khách, thấy nó nắm tay hắn bước vào… và một đứa nữa, cả bọn hoảng hốt đồng thanh thét lên :

– Đi hai về ba! Ô mai gót! Quát đờ heo? Ố!!! Ố!!! Hớ?!!

Tiếp tới là phóng ra khỏi chỗ ngồi, sấn tới hỏi :

– Thằng bé tên gì?

– Sao lớn lẹ quá vậy?

– Trời đất mẹ ơi! Tụi bây sao làm lẹ vậy?

CHAP 85 (3)

– Đi mới có 2 tiếng, mà có hẳn một đứa nhóc rồi? Hay có từ trước rồi mà giấu? Khai mau.

– Uoaoaa!!! Hana ơi là Hana! Hana trong trắng, thánh thiện, ngây thơ, hồn nhiên chưa bị nhuốm bụi đời của tuôi! Anh!! Kevin đồ khốn! Tôi giết anh! Giết! Sát! Á!!!!! – câu này còn của ai được nữa ngoài Zoey.

– Á! Mấy người suy nghĩ cái gì vậy. – nó đỏ hết cả mặt gắt, cả người cũng nóng ran, hắn cầm tay nó thấy đột nhiên nóng hổi, khẽ cười.

CHAP 86

– Ầu, ra vậy đó hen. – cã lũ đồng thanh sau khi nghe tường thuật những chuyện đã qua.

– Vậy thằng nhóc tên gì? – Zoey hỏi một cách đầy phấn khởi bởi nhỏ đã đổ trước vẻ đáng yêu của thằng bé. Với khuôn mặt này, chắc chắn khi lớn sẽ trở thành một hotboy! Hế hế! Khi ấy, nhỏ sẽ lên kế hoạch cưa cẩm. Mới nghĩ đến đây, mà Zoey nhà ta cười đến nỗi muốn toét luôn cái miệng.

Nhìn khuôn mặt gian tà và nham nhở của Zoey, nó nuốt nước bọt, lo lắng cho tháng ngày phía trước của thằng bé :

– Ke… vin. – hắn nhìn nó

chằm chặp ra chiều đe dọa, nên nó thêm vào – bé. Là Kevin bé.

Zoey dừng cười quay sang lườm hắn :

– Có chắc đây không phải con anh không hả?

– Tất nhiên không. – hắn nói mặt không cảm xúc, nhưng rồi quay qua ôm lấy nó đang ngồi kế bên – Là con trai của tôi và Hana. Một mình tôi làm sao đẻ ra thằng nhóc được!

– Kevin! – nó đỏ mặt thét lên.

– Hahaha!!

– Mà này. Ngày mai tụi mình bắt đầu đi học lại rồi, ai sẽ ở nhà chăm sóc Kevin bé đây? – Jackson luôn là người đưa ra những vấn đề thực tế nhất.

– Đem bé đến trường luôn. Trường mình cho đem em trai em gái vào lớp mà, miễn sao canh chừng em thôi. – nó cười toe toét.

– Ừ. Quyết định vậy đi.

Kevin bé được cả bọn quyết định là sẽ ngủ chung phòng với hắn và nó.

Thằng bé ngủ tới tận chiều mới dậy, thấy chỗ lạ lẫm, lại rộng lớn, khóc lên :

– Oa!!! Mẹ ơi! Ba ơi! Oaa!!!

– Em nín đi! Chị đây! Không sao đâu! Không sao cả! Chị sẽ bảo vệ em nhé! – nó đang dưới phòng khách xem ti vi với cả bọn, nghe Kevin bé khóc ngay lập tức chạy ù lên phòng. Dù mới gặp nhau chưa lâu, nhưng nó cực kì thích thằng bé. Làm hắn có tí ghen tị.

– Mẹ! Mẹ ơi. – Kevin bé ôm lấy nó mà gọi. Níu tay áo của hắn đang đứng cạnh nó – Ba! Ba ơi. Đừng bỏ Kevin mà! Ba ơi! Mẹ ơi.

– Ừ. Mẹ không bỏ Kevin đâu! Mẹ sẽ ở bên Kevin hoài hoài luôn! Chịu không nè? – nó cụng nhẹ trán nó vào trán Kevin bé, cười. Thằng bé nghe vậy nín khóc.

– Mẹ hứa nha!

– Ừ. Hứa.

– Con đói chưa? Đi ăn ha! Con có đủ răng chưa nè? Mẹ nấu cháo cho con nhé!

– Dạ! Kevin của mẹ sẽ ngoan ngoan ăn hết luôn!

Thế là nó bế Kevin bé xuống bếp, dắt theo Kevin lớn cứ tủm tỉm cười vì được gọi là ba.

– Anh cũng muốn có một đứa như vậy! Anh với em tới luôn đi. – Josh quay qua Zoey.

– Đi chết đi. – Zoey tạt nguyên thau nước lạnh vô mặt Josh, te te lên phòng khách xem ti vi tiếp.

Pama của nó về nhà ngay lúc này. Julia cười gian, nói :

– Hai bác ăn chưa ạ? Dưới bếp còn cơm ấy ạ. – cô muốn pama nó thấy cái cảnh tượng gia đình hạnh phúc ba quả tim vàng ế.

– Hay quá! Đang đói! Cảm ơn cháu nhé! – pama nó cười, xong mama nó nhảy chân sáo xuống bếp.

– Hay ngày mai nhờ hai bác canh giùm Kevin bé khi tụi mình đi học nhỉ? – Josh phát hiện chân lí mới, nhưng ngay lập tức bị Jackson phản bác.

– Đứa bé là do tụi mình chịu trách nhiệm nuôi thì mình phải tự giữ thôi. Đâu nhờ vả như thế được.

– Ừ. Mày là người cóa trách nhiệm. – Josh gật gù rồi quay qua Julia, mặt nghiêm túc nói như đúng rồi ý – Julia, cô cứ tự nhiên mà trao thân cho thằng này. Chắc chắn không sa… Ặc!

Josh bị Jackson cốc đầu.

– Cho chừa. – Zoey lại đạp thêm một cái vào đầu gối Josh.

Trong khi đó, pama nó đứng ngay cửa bếp mà không vào, chứng kiến.

CHAP 86 (2)

– A…! Ăn nè. – nó thổi ngụi cháo xong đút cho Kevin bé.

– Mẹ ơi! Ngon!

– Ăn tiếp nè.

– Mẹ nó ơi, chồng cũng muốn ăn. – hắn ngồi xuống bàn ăn kế Kevin bé, lấy tay khều khều nó.

– Vậy hả? Còn trong nồi kìa, anh vào lấy ăn đi. – nó cười, tiếp tục đút cho Kevin bé. (Chị Hana nhà mình ngây thơ quá! Háhá! Anh Kevin thông cảm.)

Hắn nhăn nhó, rồi nảy ra sáng kiến. Hắn chờ nó thổi ngụi, chộp lấy cổ tay nó, kéo cái tay, cũng như cái muỗng cháo về phía mình, há miệng ra ăn.

– Ăn vầy ngon hơn. Hehe.

– Sao anh lại giành ăn của con thế này?

– Mẹ ơi! Ba ăn hiếp mẹ hả? Con uýnh ba bảo vệ mẹ nha!

Nó cảm động, ôm chầm lấy Kevin bé :

– Dễ thương quá!!

Rồi đột nhiên nó bị đẩy ra, Kevin bé bị ai đó bế lên mất, cơ mà còn ai ngoài mama nó :

– A!! Dễ thương quá! Cháu ngoại của mama đó hả hai đứa? Chu choa! Dễ thương quá đi à!!! Moah!

– Không! Mama hiểu nhầm rồi. Thằng bé không phải con của con.

– Mẹ ơi? – Kevin bé hoang mang nhìn nó, nó hoảng hốt.

– A! Kevin là con của mẹ và ba!

– Ừ! Con của ba mẹ là Kevin dễ thương. Ăn xong rồi, ra ngoài chơi với ba nha. Để mẹ con nói chuyện với ông bà ngoại. Đi thôii! Bay lên! Cao nè! Cao hơn nè! – hắn bế Kevin bé bay lên, còn nói chuyện bằng cái giọng con nít đó, làm nó phì cười.

Sau khi hắn đưa Kevin bé ra ngoài chơi ở phòng khách, nó giải thích. Pama nó có vẻ bất bình bởi cái người vô tâm kia, nhưng nó chỉ cười buồn :

– Ai cũng có nỗi khổ riêng của mình. Bỏ lại đứa bé mình sinh ra đã quá đau buồn, huống chi một đứa bé đáng yêu như vậy.

Chỉ trong một buổi chiều, mà ai cũng cảm thấy thích thằng bé, thậm chí buổi tối, Zoey cứ ôm khư khư Kevin bé, không cho nó đem về phòng ngủ.

Hắn và nó nằm hai bên, Kevin bé nằm giữa cười tươi rói.

– Ba ơi kể chuyện con nghe. – Kevin bé đột nhiên níu áo hắn.

– Ờ. Chuyện về ba chú heo con nhé!

– Không thích đâu! Chuyện khác cơ!

– Á. Chuyện gì? Nàng tiên cá nha.

– Không thích!

– Vậy… vậy còn… Bạch tuyết, Công chúa ngủ trong nhà, hay… hay là… A! Chiến binh chihuahua nhé!

Thấy hắn vất vả, loay hoay với thằng nhóc, nó nằm quay lưng sang hắn mà cười cho đã. Âu! Hình tượng bang chủ lạnh lùng, khó gần, giết người không chớp mắt biến đâu mất tiu. Thay vào đó là người cha trẻ đang vắt óc tìm truyện cổ tích kể cho con nghe, mà cứ chế biến tùm lum câu truyện của người ta. Buồn cười chết mất!

– Aha! Mẹ dám cười hai cha con mình kìa! Xử lí!!

– Dạ!

Rồi nó bị hắn với Kevin bé đè ra chọc cù léc chảy cả nước mắt. Bé Kevin có phải là món quà ông trời ban tặng để đem đến niềm vui cho cả căn nhà. Nhưng là tụi nó vui thôi, nó quên mất cảm nhận của thằng bé. Thừa biết nó và hắn không phải pama mình, nhưng vẫn như vậy, là đang cố che đi nỗi nhớ nhung cha mẹ thực sự. Nhưng cảm xúc là phải chân thực, thằng bé không giấu được nước mắt, và gọi ba mẹ trong mơ. Nó nghe thấy, ôm chặt lấy Kevin bé, khóc còn to hơn thằng nhỏ. Hắn nghe thấy giật mình, quay sang dỗ cô bạn gái bé bỏng yếu đuối.

CHAP 87

Sáng hôm sau, New Star…

Hôm nay cả lũ nổi hứng đi bộ đến trường, nên mệt đứt hơi. Chưa kể, hắn nắm một bên, nó nắm một bên tay của Kevin bé nhìn như một gia đình bé nhỏ, xinh xinh hạnh phúc, thằng nhóc còn luôn miệng hát những bài hát thiếu nhi. Mức độ đáng yêu của Kevin bé sáng ra đã bùng nổ, làm Zoey nhà ta tức tối, điên cuồng vì không được nắm tay bé, bên cạnh đó cũng làm Josh tối tăm mặt mày vì phải giữ con nhỏ hám trai lại.

Vào đến lớp, cũng là cái phản ứng kịch liệt hệt tụi Julia, Zoey, Josh, Jackson. Đầu tiên là đứng hình, sau đó đồng thanh “WTF???!!!”. Rồi liên tục nhào đến hỏi nó. Chứ có đứa nào dám hỏi hắn. Hắn tống hết cho nó rồi nắm tay dắt Kevin bé về chỗ ngồi. Hắn đang dạy thằng nhỏ trò chơi dân gian vận dụng trí óc, sức khỏe, và sự may mắn, một trò chơi phù hợp với mọi lứa tuổi. Chính là… oẳn tù xì.

– Con mày hả Hana?

– Ủa tao nhớ mày với Kevin hẹn hò chưa được bao lâu mà? Thằng nhóc lớn lẹ vậy?

– Ê! Thằng nhóc đẹp trai quá, mai mốt nó lớn nhớ giới thiệu cho tao nha.

– Trời ơi. Sao mày dám đem nó lên trường? FC của mày với Kevin nhập viện cả lũ bây giờ!

– Ba ơi? Sao nhiều người bu mẹ quá dậy? Mẹ có thở được hông ba? – giọng nói ngây thơ của Kevin bé làm mọi người hoàn toàn im lặng, đồng loạt các tia nhìn hướng thẳng về phía Kevin bé, và hắn đang để tay hình cái kéo ở cuối lớp. Nhưng lại làm độ nháo nhào của bè lũ 11A1 thêm phần khốc liệt.

– Á! Vậy là con trai tụi bây thiệt rồi.

– Bớ bà con các lớp! Tin hót!!!

Bla bla bla.

Nó nhức hết cả đầu cố gắng lết xác xuống chỗ hắn, nhìn hắn cầu cứu. Hắn lừ mắt, hừ giọng một cái là cả bọn tản ra hết, sau đó thái độ thay đổi 180 quay qua mỉm cười dịu dàng nhìn Kevin bé. Hắn đặt thằng bé ngồi lên bàn, rồi bảo nó chơi oẳn tù xì với bé, khoe công lao dạy dỗ từ nãy đến giờ. Lớp nhìn hắn mà mắt muốn rớt ra ngoài a.

Không những nó mà Julia, Zoey, Josh hay Jackson cũng bị vây kín để tra hỏi. Chị Julia khỏi nói, lạnh lùng đeo tai phone nghe nhạc. Anh Jackson nhếch mép “Con trai hai đứa nó đó!”, rồi sà xuống ngồi kế Julia. Trong khi Josh kéo Zoey chạy như bay ra khỏi lớp xuống căn teen mà hốt lương thực tí vào ăn vụng.

Trong góc lớp là Cee, Kayla và Stella. Ba ả nhìn Kevin bé khinh bỉ.

– Ngu! Hết chuyện lại phơi bày điểm yếu của mình ra thế kia chứ.

Lớp tụi nó là lớp chọn, nên chỉ học một buổi sáng. Trưa được thả về.

Trên đường về, hắn nói mọi người cứ về trước, để hắn dắt nó và Kevin bé đi mua quần áo. Zoey tiếc nuối, ngậm ngùi vì không được tự tay lựa đồ cho thằng bé. Josh thấy nhỏ xuống tinh thần, nên rủ nhỏ, Julia và Jackson đi mua sắm cho đám cưới của Nathan và Jessie.

Đến tận chiều, cả lũ về nhà tay xách, tay mang. Ba nàng nổi hứng trổ tài nấu nướng, chui vào bếp, cấm hết mấy thằng nam, kể cả Kevin bé. Thằng nhóc cùng với tụi hắn ngồi ở ngoài xem ti vi, được một lát thì nằm phè ra ngủ.

– Ê! Có thằng nhóc này, việc băng nhóm làm sao đây? Dạo này mày không xuất hiện, nhiều thằng láo láo bắt đầu kiếm chuyện ở khu mình.- Josh đột nhiên nghĩ ra, quay sang hỏi hắn.

– Tối nay để nó ngủ rồi tụi mình ra bar. – hắn đáp gọn.

– Hana không chịu đâu.

CHAP 87 (2)

– Hừm. Nếu không chịu thì để cô ấy ở nhà vài hôm rồi tính tiếp. Nhưng thực chất tao vốn không thích việc cô ấy đi chơi khuya, rồi tới mấy chỗ phức tạp đó.

– Lo cho vợ ra mặt ha… Hehe!

– Thằng quỷ.

– Vào ăn đi! – tiếng Zoey ở trong bếp vọng ra. Mùi thơm bắt đầu lan tỏa khắp căn nhà, đánh thức Kevin bé đang say giấc, thằng bé mặt mày hớn hở chạy vào bếp.

Tụi hắn cũng đi theo. Trên bàn ăn lúc này chỉ có 6 đứa và bé Kevin. Pama của nó đi Đà Lạt chơi rồi.

Nghĩ là thằng nhóc không hiểu, hắn quay qua nói với nó :

– Tối nay tụi anh ra bar giải quyết công việc, em ở nhà với Kevin bé nha, được không?

– Được. – nó hiểu ngay, cười, quay sang Kevin bé – Tối nay hai mẹ con mình cùng chơi nhé!

– Không. Mẹ cứ đi cùng họ. – Kevin bé nghiêm túc nói, cái mặt của thằng bé bây giờ ai mà nghĩ mới 2 tuổi – Con biết là tại con mẹ mới phải ở nhà.

– Hớ? – cả 6 kinh ngạc nhìn Kevin bé, biểu hiện của thiên tài ư? Thằng bé chững chạc quá!

– Đâu nào? Mẹ ở nhà là tại vì mẹ thích thôi. Không ai ép được đâu. A! Bồn tắm nhà mình rộng ơi là rộng, như hồ bơi luôn. Tí nữa mẹ với bé tắm chung nhé! – nó ngây thơ nói mà đâu biết có sức công phá mãnh liệt đối với hắn. Hắn thấy Kevin bé có vẻ dễ chịu rồi, thì thở phào, lấy ly nước uống, nhưng mà cái câu nói của nó làm hắn sặc sụa.

Rồi cả bọn cười to lên, phá vỡ không gian lạ lùng ban nãy.

– A! Món này ai làm mà ngon vậy? – Jackson đột nhiên reo lên.

– Ấy à! Đúng món quá nhỉ? Của Julia á! – Zoey cười, trêu.

– Thật á? Julia! Em nhất định phải làm vợ anh, rồi nấu cho anh ăn món này nha!

– Lắm lời. – Julia đỏ mặt, nhưng vẫn lạnh như vậy. Tuy nhiên, trong lòng cô đang trào dâng một cảm giác mãnh liệt và lạ lẫm.

– Món canh này của em hả Zoey? – Josh chỉ chỉ vào nồi canh khói nghi ngút.

– Ừ. Anh ăn thử đi. Em nấu. – Zoey mỉm cười dịu dàng với Josh làm những người còn lại ngạc nhiên đến nỗi muốn rớt luôn cái hàm xuống, kể cả Josh. Nhóc bối rối, tim đập thình thịch, để chữa ngượng, nhóc lại trêu Zoey :

– Có con gì trong này không vậy? Ngộ độc thì chết a… A!!! Ui da! Cái chân tui!

Bên dưới bàn, Zoey không ngừng đạp vào chân Josh, mà trên mặt vẫn là nụ cười.

Rồi lại cười lên. Những người bạn, đã trở thành bạn thân, và như người thân từ khi nào không biết.

Ăn xong, nó bảo mọi người đến bar luôn, để nó ở nhà rửa chén và trông nhà, với sự giúp đỡ của Kevin bé. Sau khi cả đám rời đi mỗi người một chiếc môtô thì nó dặn Kevin bé ngồi im xem ti vi, để nó rửa chén xong thì lên tắm rửa, đi ngủ.

Hắn đi được một đoạn, đột nhiên vòng lại, hét bảo :

– Tụi bây cứ đi trước đi, tao tới sau.

– Lo cho vợ đây mà. – suy nghĩ của bốn người kia, rồi ai cũng nhếch mép cười một cái thật gian tà, tiếp tục tiến thẳng tới bar Steward.

Nó rửa chén trong bếp, đột nhiên có ai đó ôm lấy nó từ phía sau. Nó giật cả mình, hoảng hốt.

Suy nghĩ đầu tiên của nó là Kevin bé có sao không? Thằng này trộm một mình, hay theo nhóm. Nếu vậy thì thằng nhóc gặp nguy hiểm rồi. Nhưng nếu thằng này không phải trộm, mà là mấy thằng trong băng khác đến bắt nó với Kevin bé làm con tin uy hiếp Telk và Dark thì biết làm thế nào? Suy cho cùng cũng do nó vô dụng, không biết võ, không giúp gì được bạn bè mình rồi…

CHAP 88

Zoey đi đầu, vào trong bar trước. Nhỏ ngang nhiên như bước vào nhà mình. Julia lạnh lùng vào sau, ánh mắt sắc bén lướt qua một lượt những tên ở đây. Jackson và Josh thần kinh căng ra, nhăn nhó khó chịu. Gặp bao nhiêu là khó khăn khi giữ vợ, mà hai con vợ cứ vô tư, ăn mặc cho sexy vào. Nhất là từ khi bước vào bar, ánh mắt của mấy tên kia cứ chiếu chằm chằm vào Julia và Zoey. Nhưng đây đang là công việc nên cả hai không thể làm gì được.

Tiến vào một góc nhỏ, cả bốn gọi rượu, bắt đầu nhìn quanh quan sát. Tên chủ quán bar đích thân đến, mà tên đó có phải ai xa lạ gì _ Phillip, cậu thả mình xuống ghế cạnh Zoey, nhếch mép :

– Mấy đứa qua đây chơi hả?

– Anh hai, anh làm cái quái gì vậy? – Julia trừng mắt nhìn Phillip. Khi không lại làm ở bar này há?

– Yo. – Phillip thản nhiên đáp.

– Yo là thế nào? Anh làm gì ở đây hả?

– Anh mới mua lại bar này để quản lí mấy đứa cho dễ a. Biết mấy đứa thích tới đây chơi mà.

– Dẹp ngay! – đầu Julia sắp bốc hỏa với tên anh này mất. Sáng nay dám nghỉ học không thèm xin phép gì hết. Dù là học cho vui nhưng cũng phải có kỷ luật một tí chứ? (Mà cô cũng thích là cúp cua đấy thôi… = =”) Đến tối lại phát hiện đang ở bar. Có điên máu hay không?

– Hửm? – Phillip hơi liếc nhìn Julia, rồi – A!! Nó ăn hiếp tui kìa. Tui có làm gì nó đâu. Cái đồ… Cám thời hiện đại a. Tui hiền quá mà… Híc hà… Mấy đứa coi nó ăn hiếp anh kìa.

– Bớt đi. Mà… em có quen một người làm ở bệnh viện tâm thần. Em… cho anh số điện thoại anh ấy nha… – Josh tỏ vẻ mặt thương cảm.

– Thôi không giỡn nữa. Để xem với thông tin này, Julia có còn cấm anh ở đây không? Hôm trước, anh nghe tụi kia nói chuyện. Có một tên người Nhật, hắn ta về ở khu này được mấy tháng rồi. Quen thuộc nơi đây, hắn bắt đầu thu nhận đàn em, trở thành đại ca của một băng cướp nhỏ về đêm. Nhưng toàn cướp của đàn em Telk với Dark. Chắc chắn là muốn gây chuyện. Mà, tên đó cũng đáng gờm lắm đấy. Chưa đầy nửa tháng mà hắn đã có hơn 200 tên đàn em.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .